Thôi mây xin trả cho trời
Thôi người ở lại với đời phồn hoa
Tôi mang một mảnh trăng tà
Về quê lặn ngụp ao nhà với thu.
Tạ từ phố nhỏ Nguyễn Du
Mái buồn sấu rụng, trăng lu cuối ngày
Gác khuê treo mảnh thu gầy
Dưới thềm hoa sữa phủ đầy dấu xưa
Phố hè lõm hạt mưa thưa
Hạt rơi nhát đậm, chân đưa nhát mờ
Lối xưa năm tháng hững hờ
Biết là chẳng có ai chờ đợi tôi.
Tạ từ hàng liễu sóng đôi
Gió đàn buông tiếng tơ rơi nghe chùng
Người về mái ấm trẻ trung
Mái buồn xưa cũ thức cùng tháng năm
Thôi người ở lại với rằm
Chút heo may cũ xin cầm trên tay
Tình người như bát nước đầy
Thảo thơm xin trả, đắng cay nợ người.
Cuộc đời như thể lá rơi
Nhưng Hà Nội ở trong tôi vĩnh hằng
Tôi về tắm gió chờ trăng
Chiều xem chú nhện dung dăng ao bèo.
Bùi Nguyên Ngọc
Số 129 (8/2011)♦Tạp chí tự động hóa ngày nay
- 19/10/2017 09:21 - Thông báo phát hành Chuyên san Đo lường, Điều khiển và Tự động hóa số 19
- 18/09/2011 01:42 - Cẩn tắc vô áy náy
- 09/08/2011 11:01 - Cười ra nước mắt
- 05/08/2011 10:07 - Vui cười
- 02/08/2011 10:03 - Cái roi ngày ấy
- 27/07/2011 09:44 - Robot cánh chim
- 20/07/2011 11:32 - Đấu trí
- 20/07/2011 11:25 - Vui cười
- 20/07/2011 10:46 - Nghe dân ca ở Mạc Tư Khoa
- 19/07/2011 10:21 - Một ngày
- 19/07/2011 10:17 - Trường xưa
- 19/07/2011 10:12 - Vui vui